Nguyên Thạch

Mường Giang hoài vọng

Mường Giang.*
Dòng chảy lững lờ.
Bến thương.
Bến nhớ.
Bến chờ.
Cố nhân.
Nhớ người.
Nhớ dấu bước chân.
Một thời binh lửa.
Mờ dần còn đâu.
Mường Giang.
Bến tiếc.
Bến sầu.
Chiến bào bức tử.
Gục đầu hận thương.
Dáng anh soi mãi dòng tương.
Bóng in đậm nét sông Mường ngày xưa.
Nhớ anh .
Nhớ mấy cho vừa.
Mường Giang nhỏ lệ.
Hàng dừa rũ thương.
Tháp cao sừng sững còn vương. **
Mường Giang khắc khoải.
Dòng tương đợi chờ.
Người ơi.
Có phải hững hờ !.
Quê hương Phan Thiết vật vờ đợi trông.
Mường Giang sầu nhớ ngập lòng.
Dáng chàng chiến sĩ tuổi hồng dần qua.
Mường Giang vẫn dáng ngọc ngà.
Mong được hòa bóng.
Sông Đà.
Sông Lô.
Ai vô Phan Thiết thì vô.
Niệm Hàn Mạc Tử.
Nhớ cô Mộng Cầm.
Trăng soi lầu cổ âm thầm. ***
Thi nhân vất vưỡng.
Nguyệt cầm đơn côi.
Người ơi.
Nơi ấy xa xôi.
Chiêm Nương vẫn khóc bên đồi tháp xưa. ****
Nỗi lòng Chiêm nữ...
Vọng đưa.
Trăm năm lệ đổ.
Vẫn chưa nguôi lòng.
Người đi.
Để kẻ đợi trông.
Rêu phong phủ kín chờ mong người về.
Mường Giang.
Mãi khắc câu thề.
Chinh nhân nhớ nhé.
Lối về Mường Giang.

* Sông Mường Mán - Bình Thuận
** Tháp nước Phan Thiết.
*** Lầu ông Hoàng
**** Tháp Chàm Pô Sha Nư
Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 5.10.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mường Giang hoài vọng"